Tôi chết lặng nhìn những dòng chữ rành rành trên tờ kết quả mà bác sĩ đưa trả. Máu của tôi vẫn truyền được cho con nhưng trong lòng tôi có một cái gì đó đang vụn vỡ.
Cho đến bây giờ, khi con trai đã qua cơn nguy kịch tôi mới có thời gian và tâm trạng cũng bình tĩnh lại đôi chút để viết vài dòng tâm sự với mọi người. Là đàn ông, trong công việc tôi hiếm khi phải xin ý kiến ai nhưng trong chuyện tình cảm khó nói này thực sự tôi bối rối vô cùng.
Tôi và vợ kết hôn đến nay được 4 năm và có một cậu con trai 2 tuổi. Gia đình tôi rất hạnh phúc, êm ấm. Vâng, đấy là cho tới tuần trước, khi tôi chưa phát hiện ra bí mật kinh khủng mà vợ che giấu mình.
Tuần trước, con trai tôi đi chơi với ông ngoại. Hai ông cháu đi ngoài đường thế nào mà bị xe tông trúng. Con tôi ngất xỉu phải vào viện cấp cứu. Cả nhà tôi ai cũng lo đến phát khóc. Thằng bé kháu khỉnh, dễ thương lắm, không ai là không yêu quý nó cả.
Con tôi ngất xỉu phải vào viện cấp cứu. Cả nhà tôi ai cũng lo đến phát khóc. (Ảnh minh họa)
Ở bệnh viện, lúc bác sĩ nói con tôi cần truyền máu gấp. Khi ấy có mỗi tôi ở lại trông con, vợ và ông bà đã ra ngoài ăn cơm. Tôi lập tức theo bác sĩ đi lấy máu kiểm tra. Trong bụng tôi nghĩ thầm, kiểm tra thì kiểm tra thế thôi chứ tôi không mắc bệnh truyền nhiễm, hai vợ chồng tôi đều nhóm máu O thì chắc chắn con tôi cũng nhóm máu O, có gì không tương thích đâu chứ.
Song ở đời luôn có những bất ngờ đầy trái ngang và cay đắng. Tôi không thể tin nổi khi nhìn tờ kết quả test nhanh mẫu máu của con trai mình. Con trai tôi thế mà lại thuộc nhóm máu A! Tôi tất tưởi chạy đến tìm bác sĩ hỏi cho ra nhẽ, có thể là do sai sót từ phía bệnh viện chứ con trai tôi làm sao có thể nhóm máu A.
Ngoại trừ một khả năng, thằng bé không phải con trai tôi mà thôi. Vợ tôi và 1 người đàn ông khác sinh ra thằng bé, thì nó mới có khả năng mang nhóm máu A chứ!
Tôi quỵ ngã, bước đi lảo đảo phải dựa vào tường khi nhìn những dòng chữ rành rành trên tờ kết quả mà bác sĩ đưa trả kèm câu nói chắc như đinh của bác sĩ. Máu của tôi vẫn truyền được cho con nhưng trong lòng tôi có một cái gì đó đang vụn vỡ. Máu của tôi sẽ chảy trong người thằng bé nhưng hai dòng máu ấy lại chẳng có quan hệ huyết thống với nhau!
Vừa hay vợ tôi ăn cơm xong về đến. Tôi cố gắng giữ bình tĩnh nói chuyện bình thường với cô ấy, coi như chẳng có chuyện gì xảy ra. Mấy ngày tiếp theo ở viện cũng thế, nhiều lần muốn lao vào để chất vấn vợ nhưng nhìn thằng bé vẫn còn nằm trên giường bệnh, tôi đành nén lòng lại.
Mãi cho tới khi xuất viện về nhà, tôi mới gọi vợ đến nói thẳng mọi chuyện rồi yêu cầu ở cô ấy một lời giải thích. Lúc này chính vợ tôi lại là người kinh hãi tột độ. Thật sự cô ấy cũng không hề biết con trai lại không phải máu mủ của chồng mình.
Vợ bảo xong việc có mua thuốc tránh thai khẩn cấp uống ngay nhưng nào ngờ cô ấy vẫn mang thai đứa con của người tình cũ! (Ảnh minh họa)
Rồi cô ấy thú nhận, thời điểm đó cô ấy có gặp lại người yêu cũ 1 lần. Anh ta chuẩn bị sang nước ngoài định cư, có lẽ cả đời này 2 người họ sẽ không còn cơ hội gặp mặt nữa. Vì thế gã đàn ông ấy đã xin vợ tôi 1 đêm cuối làm kỉ niệm. Vợ tôi thì yếu lòng vì dù sao đã từng yêu, lại nghĩ từ đây là vĩnh biệt nhau rồi.
Vợ bảo xong việc có mua thuốc tránh thai khẩn cấp uống ngay nhưng nào ngờ cô ấy vẫn mang thai đứa con của người tình cũ! Thì rõ ràng, khả năng đã uống thuốc mà vẫn có bầu hoàn hoàn có thể xảy ra còn gì. Sau này thằng bé sinh ra có nhiều nét giống mẹ nên cả gia đình tôi không ai nghi ngờ. Bản thân cô ấy cũng yên tâm rằng đó là con của chồng.
Vợ quỳ xuống lạy lục xin tôi tha thứ. Tôi nhìn vợ lại nhìn đứa bé mình yêu thương, chăm bẵm 2 năm qua mà lòng đau đớn và chua xót vô cùng. Cô ấy vẫn luôn là người vợ tốt, là cô con dâu hiếu thảo với bố mẹ chồng. Mấy năm chung sống tôi chẳng có gì phàn nàn ở vợ hết. Bây giờ nghĩ đến ly hôn tôi vẫn không cam lòng. Nhưng nỗi căm phẫn trong lòng tôi lại chẳng thể nguôi ngoai nổi. Tôi vừa hận vừa thương vợ, không biết phải làm thế nào!
Theo thoidaiplus.giadinh.net.vn